Để hiểu rõ hơn về hiệu ứng tâm lý và tác động của nó đối với nhận thức về tài chính, chúng ta cần phải tìm hiểu các yếu tố tâm lý chủ yếu mà mỗi cá nhân có thể gặp phải trong quá trình ra quyết định tài chính.
HIỆU ỨNG ĐỊNH HƯỚNG VÀ SỰ KHÁC BIỆT CẢM XÚC
Một trong những hiệu ứng tâm lý phổ biến nhất liên quan đến tài chính là hiệu ứng định hướng. Đây là hiện tượng mà trong một tình huống cụ thể, một người sẽ đánh giá giá trị của một lựa chọn dựa trên sự so sánh với các lựa chọn khác, thay vì đánh giá giá trị tuyệt đối của nó. Điều này có thể làm sai lệch sự nhận thức của người tham gia vào quá trình tài chính. Ví dụ, khi một người nhìn thấy một món hàng có giá trị giảm giá, họ có thể cảm thấy đó là một cơ hội tuyệt vời dù món hàng đó không thực sự cần thiết đối với họ. Việc giảm giá tạo ra một sự thu hút mạnh mẽ, nhưng thực chất là một yếu tố gây xao lạc trong việc ra quyết định tài chính.
Cũng trong bối cảnh này, hiệu ứng cảm xúc đóng vai trò không kém phần quan trọng. Các quyết định tài chính thường xuyên bị chi phối bởi cảm xúc của chúng ta, đặc biệt là khi có sự xuất hiện của những yếu tố như sợ hãi hay lòng tham. Khi một người lo sợ mất mát, họ có thể sẽ hành động vội vã, bán tháo tài sản mà không suy xét kỹ lưỡng, hoặc ngược lại, khi cảm thấy quá tự tin, họ có thể thực hiện các quyết định đầu tư mạo hiểm mà không tính toán trước hậu quả. Việc hiểu rõ cảm xúc của mình có thể giúp chúng ta duy trì sự tỉnh táo và đưa ra các quyết định tài chính hợp lý.
HIỆU ỨNG CHỐNG LẠI NGUY CƠ VÀ QUÁ KHỨ
Một trong những hiệu ứng tâm lý quan trọng trong lĩnh vực tài chính chính là hiệu ứng chống lại nguy cơ. Đây là hiện tượng mà một người có xu hướng tránh những rủi ro hoặc thất bại trong quá khứ, mặc dù những rủi ro đó có thể mang lại lợi ích trong tương lai. Tâm lý lo sợ mất mát (loss aversion) khiến cho một số người tránh né việc chấp nhận rủi ro, dẫn đến việc họ không dám đầu tư vào những cơ hội mới chỉ vì lo ngại về thất bại trong quá khứ. Thực tế, trong một số trường hợp, việc chấp nhận rủi ro có thể mang lại cơ hội lớn hơn cho tài chính cá nhân, nhưng nếu chỉ dựa vào cảm giác không muốn thất bại, họ có thể bỏ lỡ những cơ hội đáng giá.
Hiệu ứng quá khứ cũng có thể ảnh hưởng đến các quyết định tài chính. Con người có xu hướng nhìn vào những sự kiện đã xảy ra trong quá khứ và cho rằng chúng sẽ tái diễn trong tương lai. Điều này có thể dẫn đến việc duy trì những thói quen tài chính không hiệu quả hoặc tiếp tục đầu tư vào các sản phẩm đã từng mang lại lợi ích trong quá khứ mà không xem xét đến những thay đổi trong bối cảnh thị trường. Một quyết định tài chính hợp lý cần phải dựa trên những thông tin cập nhật và phân tích tình huống cụ thể, thay vì chỉ dựa vào quá khứ.
HIỆU ỨNG CẢM XÚC VÀ LÒNG TIN
Hiệu ứng cảm xúc không chỉ ảnh hưởng đến các quyết định tài chính ngắn hạn mà còn có tác động sâu sắc đến các lựa chọn tài chính dài hạn. Ví dụ, khi đầu tư vào các sản phẩm tài chính, nếu một người có sự cảm xúc mạnh mẽ về một dự án đầu tư, họ có thể đưa ra quyết định quá nhanh mà không xem xét kỹ lưỡng các yếu tố rủi ro. Sự tham lam hoặc quá tự tin trong việc đầu tư có thể dẫn đến quyết định sai lầm.
Ngoài ra, lòng tin cũng là một yếu tố tâm lý quan trọng trong việc quyết định các hành động tài chính. Khi chúng ta tin tưởng vào một người, một sản phẩm hoặc một dự án, chúng ta có xu hướng đưa ra quyết định tài chính dựa trên niềm tin đó, dù có thể thiếu thông tin đầy đủ. Tâm lý này có thể dẫn đến những lựa chọn tài chính sai lầm nếu không có sự kiểm chứng cẩn thận.
HIỆU ỨNG HÌNH ẢNH VÀ SỰ THIẾU KHÁCH QUAN
Cuối cùng, hiệu ứng hình ảnh và sự thiếu khách quan trong quá trình đánh giá là những yếu tố tâm lý không thể thiếu trong việc ra quyết định tài chính. Con người thường xuyên bị tác động bởi những yếu tố bề ngoài, hình ảnh và thương hiệu, mà bỏ qua các yếu tố cốt lõi của một quyết định tài chính. Một sản phẩm đầu tư có thể được quảng bá rầm rộ với những lời khen ngợi, nhưng thực tế không phải lúc nào nó cũng phù hợp với mục tiêu tài chính cá nhân. Do đó, để có thể đưa ra quyết định tài chính đúng đắn, chúng ta cần phải nhìn nhận sự việc một cách khách quan và không bị chi phối quá nhiều bởi các yếu tố ngoại vi.